Mọi người sinh ra đều bình đẳng, nếu có khác biệt là do học vấn
vai trò của học vấn, khác biệt do học vấn, sự khác biệt, Everyone is born equal, if there is any difference it is due to education
ĐỀ BÀI: Fu-kun wa
Yu-ki-chi viết: “Mọi người sinh ra đều bình đẳng, nếu có khác biệt là do học vấn”.
(Khuyến học hay những bài học về tinh thần độc lập tự cường của người Nhật Bản
– Phạm Hữu Lợi dịch, NXB Tri thức, Hà Nội, 2008, trang 24).
Anh (chị) hãy bình luận ý kiến
trên.
BÀI VĂN ĐẠT GIẢI
NHẤT 2012
“Tôi không phải là người khổng lồ.
Tôi có tầm nhìn xa vì tôi đứng trên vai của người khổng lồ”.
Đó là lời phát biểu khiêm tốn của nhà bác học Newton khi được ca tụng là nhà khoa học khổng lồ của thế giới. Nó khiến tôi nghiệm ra rằng: con người ta sinh ra trên đời không có kẻ thấp người cao mà chỉ có sự hơn kém về hành trang tri thức. Cũng như Fukuzawa Yukichi đã từng tâm niệm: “Mọi người sinh ra đều bình đẳng, nếu có khác biệt là do học vấn” (Khuyến học hay những bài học về tinh thần độc lập tự cường của người Nhật Bản).
Có ai đó đã từng nói rằng: “Ông
trời không sinh ra người đứng trên người. Ông trời không sinh ra người đứng dưới
người. Tất cả do tự học mà ra.” Fu-ku-za-wa Yu-ki-chi cũng đã thức nghiệm
được điều đó để cho ta một quan điểm đúng đắn về vai trò của học vấn. Ta thấy
được rằng: “Mọi người sinh ra đều bình đẳng”. Chúng ta được hưởng mọi
quyền lợi tất yếu, không có sự phân biệt đối xử hay phân chia tầng lớp. Cái tạo
nên sự khác biệt chính là “học vấn”. Vốn tri thức sẽ làm nên vị thế cho con người
trong cuộc đời, sẽ quyết định bản thân chúng ta là kẻ thành công hay thất bại.
Tất cả đều do sự học mà ra.
Trước những thành công của người
khác, con người chúng ta hay tìm cách thanh minh cho sự kém cỏi của mình. Ta
cho rằng họ may mắn, ta nghĩ rằng họ có một điều kiện sống tốt, tất cả chỉ là
cách an ủi bản thân vô vọng. Thực chất mọi người sinh ra đều bình đẳng. Ta thấm
nhuần tư tưởng ấy từ lời tuyên ngôn độc lập của Bác Hồ vĩ đại. Chúng ta sinh ra
trên cuộc đời đều có quyền được sống và được khẳng định mình. Điều ấy nào ai có
quyền kìm hãm! Ai cũng có quyền được ước người, được sống với chính nguyên bản
của mình. Không ai được phép ép buộc ta sống như một bản sao. Có đôi chút thua
thiệt về mặt tài chính, điều kiện sống nhưng đó chẳng phải là thứ để ta phân
bua về sự bình đẳng. Ta được bình đẳng sống, bình đẳng thể hiện và bình đẳng ước
mơ. Xã hội này luôn công bằng với bất cứ ai!
Nhưng nếu xã hội luôn có sự bình
đẳng nhạt nhẽo, nhàm chán, ai cũng giống ai thì điều ấy thật tệ hại biết bao!
Nó chẳng khác gì một cuộc đời Tỏa nhị Kiều không ước mơ, không đấu tranh, không
cảm xúc. Trước cái nền của sự bình đẳng, con người cần thể hiện vị thể của bản
thân bằng vốn tri thức của mình. Học vấn chính là những nấc thang vàng để chúng
ta dấn bước trên con đường khẳng định mình.
Hành trang của con người trên cuộc
đời không thể thiếu tri thức làm vũ khí đấu tranh. Đời là một cuộc hành trình đầy
gian truân. Học vấn sẽ là đôi giày đồng hành với ta trên bước đường đầy chông
gai đó. Trước một thử thách, một mối nguy nan, học vấn sẽ tạo cho chúng ta niềm
tin vào sức mạnh của bản thân. Thử hỏi nếu lúc đó không có xe nâng bước của
hành trang tri thức, chúng ta sẽ hoang mang và cảm thấy mất niềm tin đến thế
nào! Vốn tri thức cũng cung cấp cho chúng ta bề dày kinh nghiệm để giải quyết
những vấn đề khúc mắc mà lí lẽ đơn thuần của đời sống không thể hoá giải được.
Có tri thức trong tay, ta như thêm đôi cánh để tiến nhanh hơn đến bước đường
thành công, cũng là tiến nhanh hơn đến dáng dấp của một con người hoàn thiện và
đầy bản lĩnh. Học vấn sẽ quyết định vị thế của ta trong cuộc đời và trong con mắt
của người khác.
Đôi khi ta nghĩ rằng, kinh nghiệm
đời sống mới là điều căn cốt của thành công. Nhưng chỉ có học vấn mới thực sự
làm nên đẳng cấp cho một con người. Sự học luôn gắn bó với cuộc sống, gắn bó với
đạo đức con người. Chính vì thế mà Lu-i Paxtơ đã quyết tâm học thật giỏi để cậu
bạn kiêu ngạo trong lớp sẽ phải nể phục mình. A-đam Khao cũng say mê học tập dù
bị bạn bè trêu chọc, để rồi trở thành một học sinh giỏi dù trước đó ông vô cùng
yếu kém. Những con người ấy đều đã nhận thức được sự quan trọng của học vấn mà ra
sức trau dồi. Và có học vấn là có sức mạnh, có học vấn là có niềm tin. Cứ thế
ta tiến gần hơn với cái đích của con đường tự khẳng định mình.
Bác Hồ đã từng dạy thanh niên rằng:
“Có đức mà không có tài thì làm việc cũng khó”. Và quả thực nếu thiếu đi kiến
thức ta sẽ thiếu tự tin biết bao trên con đường thành công. Trước những vấn đề
đời sống, sao có thể tránh được sự hoang mang khi không thể tìm ra cách giải
quyết, vì ta không có kiến thức! Thiếu học vấn coi như là ta lùi một bước với
vòng xoay cuộc đời. Khi ngước đầu nhìn lên ai cũng đi trước ta, bản thân mình
chỉ là số không vì không học vấn. Khi ấy, liệu ta có giành được sự tôn trọng của
người đời? Không học vấn sẽ mất đi niềm tin, mất đi niềm tin là mất tất cả!
Học vấn là hành trang tất yếu của
con người trên bước đường đời. Nhưng học vấn luôn phải gắn liền với thực tế đời
sống. Những kiến thức trong sách vở, những bài học trừu tượng sẽ chỉ là tri thức
chết hoàn toàn vô hiệu trong thực tế cuộc sống. Tiếp thu tri thức luôn phải gắn
liền với một quá trình sàng lọc, thai nghén để cho ra một sản phẩm của riêng
mình. Nguồn tri thức ấy phải gắn với cuộc sống. Học vấn cũng không phải là ta
đưa ra một tấm bằng đại học, đưa ra một chứng chỉ cao cấp thì đã là người có
tri thức. Nó chỉ được công nhận khi chúng ta áp dụng một cách nhạy bén vào công
việc của mình. Những nhà tỷ phú như Bin Ghết, Steve Job đểu đã từ bỏ trường đại
học. Nhưng đã ai nói họ nghèo nàn tri thức. Vì rõ ràng, vốn tri thức đã được họ
áp dụng khéo léo vào công việc chuyên môn. Những bằng cấp, chứng chỉ giả dối sẽ
không chứng minh được tri thức của bất cứ ai, nếu họ không biết thể hiện nó.
Câu nói của Fu-ku-za-wa Yu-ki-chi
đã giúp chúng ta nhận thức được giá trị học vấn. Người ta sinh ra không có kẻ
thua thiệt hay người may mắn, tất cả đều do học. Nó thôi thúc tôi học tập vì sự
hoàn thiện thay vì điểm số. Nó mở cho tôi chặng đường phía trước. Tôi sẽ học, học
vì sự hoàn thiện của chính mình, học theo cách của riêng mình. Đó là sự học gắn
bó với cuộc đời thực chứ không phải học như một cái máy được lập trình sẵn. Một
tấm bằng hạng A hay hạng B? Điều đó chẳng quan trọng nữa. Điều quan trọng là tôi
có học vấn và biết dùng học vấn khẳng định sự khác biệt của mình.
Đã có lúc tôi tự đổ lỗi cho số phận.
Đã có lúc tôi tủi thân vì thấy
mình thua thiệt.
Tôi đòi quần áo mới, đòi một chiếc
xe mới.
Vì tôi nghĩ nó đem lại sự thành
công và được coi trọng!
Nhưng giờ thì thực sự tôi đã sai!
Bản thân tôi đâu thua kém gì bạn bè về điều kiện vật chất! Vẻ ngoài sang trọng
chẳng nói lên được điều gì. Chỉ có học vấn mới xứng đáng được coi trọng. “Mọi
người sinh ra đều bình đẳng. Nếu có khác biệt là do học vấn”. Newton khác biệt
vì ông đã đứng trên vai người khổng lồ tri thức. Chính chúng ta cũng có thể trở
thành đặc biệt nhờ vốn tri thức của mình.